Đi học tiếng Anh ở Philippines - Tại sao tôi chọn Phil?

13/08/2020 08:22  2035
   TTO - Thay vì đi học ở Mỹ, Úc, Singapore, nhiều bạn trẻ Việt chọn học tiếng Anh ở Philippines. Hiệu quả mà rẻ, đặc biệt không quá cách biệt lối sống, văn hóa. Thực tế thế nào?
 
Đi học tiếng Anh ở Philippines - Kỳ 1: Tại sao tôi chọn Phil? - Ảnh 1.
Một lớp học tiếng Anh - Ảnh: HUONG RUBY
 
   Đắn đo tạm nghỉ làm để dành toàn thời gian học tiếng Anh, cuối tháng 7 tôi quyết sang Philippines. Tôi chọn toàn tâm học thay vì ngọng nghịu tiếng Anh cả đời.
 
   Bước vào quốc gia châu Á nói tiếng Anh
   Hơn sáu năm trước, tôi từng đạt điểm IELTS khá tốt. Tuy nhiên, ngôn ngữ là quá trình trau dồi liên tục. Do đứt quãng thời gian dài nên vốn từ vựng, kỹ năng phát âm và độ tự tin sử dụng ngôn ngữ này của tôi mai một dần.
   Quốc gia này, tiếng Anh không phải ngoại ngữ mà là ngôn ngữ thứ hai.
   "Người không đi học thì nói tiếng Anh cơ bản. Còn đi học là biết tiếng Anh thành thạo, chuyên sâu. Vì mẫu giáo chúng tôi đã học hát tiếng Anh. Cấp tiểu học, trung học, cao đẳng, đại học đều dạy bằng tiếng Anh, bất kể môn toán, khoa học, lịch sử, địa lý, văn học..." - Ruffa (28 tuổi), giáo viên tiếng Anh của tôi, chia sẻ.
   Hiện có khoảng 200 trường lớn nhỏ dạy tiếng Anh ở Philippines. Chi phí trung bình 1.000-1.500 USD/tháng tùy theo khóa học, gồm học phí, ăn, ở, gia hạn visa, phí địa phương...
   Tôi tính nhẩm với 30 triệu đồng/tháng, một ngày học 7 giờ, một tháng học 20 ngày thì một giờ học với giáo viên Philippines chưa tới 150.000 đồng, vì 30 triệu đồng còn gồm cả ăn ở, phí địa phương. Trong khi đó, nếu học ở một số nước châu Âu hoặc Singapore thì phí cao hơn nhiều.
   Tôi đến sân bay Manila vào sáng sớm. Sau khi xuất trình thư mời nhập học, vé máy bay hai chiều, hộ chiếu và trả lời câu hỏi của hải quan rằng tôi qua Philippines làm gì, đi đâu, ở bao lâu, tôi chính thức bước vào hành trình học đi đôi với hành.
   Tất cả từ tiếng nói, chữ viết xung quanh đều là tiếng Anh, bất kể người nói là cảnh sát, tài xế hay hàng rong.
   Từ sân bay, tôi đổi tiền, mua sim, đón taxi tới bến xe để đến thành phố Baguio. Các trường tiếng Anh Philippines tập trung nhiều ở Baguio và Cebu. Từ Manila tới Cebu bằng máy bay, tới Baguio thì có thể đi xe khách.
   Đón taxi ở Manila phải cẩn thận vì nhiều tài xế gian lận, lấy tiền cao gấp 4-5 lần thực tế. Học viên có thể nhờ cảnh sát, bảo vệ tại sân bay đón taxi giúp. Ngoài ra, Hiệp hội các trường Anh ngữ ở Baguio (BESA) có hỗ trợ đón đưa học viên từ Manila tới Baguio với phí khá rẻ.
   Nhờ trường hướng dẫn và được bạn hỗ trợ, tôi nhanh chóng tới được bến xe gần sân bay để mua vé khoảng 380.000 đồng tới Baguio. Sau tám tiếng, tôi đặt chân đến trường trong chiều mưa tầm tã.
 
Đi học tiếng Anh ở Philippines - Kỳ 1: Tại sao tôi chọn Phil? - Ảnh 2.
Một buổi kiểm tra tiếng Anh - Ảnh: HUONG RUBY
 
   Vừa tới trường, tôi được quản lý học viên VN đưa đi nhận phòng đặt đồ đạc.
  Tiếp theo, tôi điền vào mẫu có sẵn, gồm thông tin cá nhân như họ tên tiếng Việt, tiếng Anh, số điện thoại tại Philippines, số điện thoại người thân ở VN, tình trạng sức khỏe và tiền sử bệnh tật (nếu có), kỳ vọng của bản thân sau khi kết thúc khóa học, các kỹ năng muốn cải thiện...
   Xong xuôi, tôi lên phòng học lớn tham gia bài kiểm tra kỹ năng nghe, đọc, viết cùng nhiều học sinh mới khác rồi đến phòng của thầy phó hiệu trưởng người Mỹ để kiểm tra kỹ năng nói. Trong vòng hai tiếng, tôi đã có kết quả trình độ hiện tại và được giao sách học phù hợp.
   Các chương trình học tại Philippines rất đa dạng như IELTS, TOEIC, ESL, TESOL, Working Holiday... Tôi chọn học khóa cải thiện kỹ năng giao tiếp ESL.
   Kết thúc kiểm tra, tôi được quản lý đưa đến các siêu thị gần để mua sắm vật dụng cần thiết. Hỗ trợ học viên, mỗi trường đều có quản lý là người Việt, Hàn, Nhật, Đài... Buổi tối tôi có bữa tiệc đầu tiên cùng các bạn học nhiều nước đang theo học tại trường.

   Học suốt từ sáng tới tối
   6h30 sáng thứ hai, tôi cùng các bạn trong phòng dậy ăn sáng từ 7h00-7h50. Ăn xong tôi đem bút, giấy xuống tầng trệt để bước vào bài nghe khởi động.
   Tầng trệt dành cho học viên trình độ trung cấp, cao cấp. Tầng ba cho học viên mới bắt đầu. Đúng 8h00, Antony (quản lý học viên, người Hàn) bật máy, một đoạn ghi âm ngắn được phát đi phát lại liên tục 10 lần. Tôi phải ghi lại toàn bộ những gì mình nghe được. Rồi Antony phát phần đáp án và tôi tự đếm số từ mình viết sai, không nghe được để báo lại.
   Hoàn thành bài nghe, chúng tôi về phòng chuẩn bị tài liệu. 8h30 bắt đầu tiết học đầu tiên. Một ngày tôi có bảy tiết học chính. Từ 8h30-10h20 tôi học cô giáo đầu tiên với môn đọc hiểu. 10h30-12h20 tôi học lớp nhóm cùng hai bạn người Nhật, hai bạn Đài Loan.
   Học xong chúng tôi nghỉ trưa. 13h20 học tiếp đến 15h20 kỹ năng nói. Sau đó, tôi được nghỉ gần một tiếng và học trở lại từ 16h20-17h20 kỹ năng nghe.
   Xong tiết chính, chúng tôi có thêm hai tiết học tự chọn, hoàn toàn miễn phí bắt đầu từ 17h30-18h30 và 18h30-19h30. Một lớp với thầy Philippines và một lớp với thầy người Mỹ.
 
Đi học tiếng Anh ở Philippines - Kỳ 1: Tại sao tôi chọn Phil? - Ảnh 3.
Lớp học 1:1, một cô với một trò - Ảnh: HENRY
 
   Chúng tôi được học theo mô hình 1:1, tức một giáo viên kèm một học viên. Vì vậy ngay ngày đầu, tôi đã được chỉnh lỗi phát âm, bổ sung vốn từ vựng và học nhiều kỹ năng cẩn thận. Đặc biệt, học viên có quyền đổi hoặc giữ giáo viên.
   Kết thúc bảy tiết học chính, hai tiết tự chọn, chúng tôi có thêm một giờ để ôn từ vựng theo sách trường phát. 20h00 tại tầng trệt, Aiden (quản lý học viên, người Hàn) bật băng. 90 từ vựng được phát, mỗi từ lặp lại hai lần. Chúng tôi viết và làm bước kiểm tra, báo lại kết quả như ban sáng.
   Ban đêm, các phòng học 1:1 của trường biến thành phòng tự học. Do đó không ai nói ai, mỗi người chủ động lên mỗi căn phòng nhỏ tự học đến 23h00. Riêng tôi kiểm tra từ vựng xong, thường tranh thủ đi tắm rồi mới học tiếp. Nhưng nhiều bạn học một mạch từ sáng đến khuya.
 
   Chỉ cần học, mọi thứ khác đã được lo
   Từ thứ hai đến thứ sáu, chúng tôi dành toàn thời gian để học và học. Còn việc ăn ở, nhà trường đã lo. Để tiết kiệm tiền và được giao tiếp nhiều hơn, tôi chọn ở phòng bốn người, giường tầng với một bạn Hàn và hai bạn Nhật.
   Dù chi phí thấp, trường vẫn trang bị tươm tất phòng ngủ như giường mới, sàn lót gỗ, tủ lạnh, máy nước nóng đầy đủ. Mỗi tuần, nhân viên vệ sinh phòng ba lần. Chăn, nệm được thay mới khi học viên yêu cầu.
   Với túi tiền rủng rỉnh, nhiều học viên có thể chọn trường cạnh biển, có hồ bơi, rạp chiếu phim, sân bóng, phòng tập gym, yoga, zumba, dance, quán cà phê trong trường. Một số trường còn thuê hoặc xây villa, resort cho học viên ăn ở, học tập.
   Về ăn uống, tùy chi phí bỏ ra mà khẩu phần ăn khác nhau. Có trường phục vụ theo khẩu phần, có trường phục vụ theo dạng buffet. Dù chi phí thế nào thì họ đều thay đổi thực đơn, lâu lâu sẽ bổ sung món Việt, món Nhật, Hàn...
   Không chỉ dân châu Á như Việt Nam, Nhật Bản, Hàn Quốc, Thái Lan, Trung Quốc mà ngay cả dân Pháp, Nga cũng ghé đảo quốc này học.

Nguồn: https://tuoitre.vn